Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Ẩm thực Hà Nội với những con phố cổ

Hà Nội với những con phố cổ, với những nét đẹp của mảnh đất nghìn năm mãi lung linh trong tâm khảm của bao người. Và một ngày, tôi ngạc nhiên, thích thú khi biết rằng, rất nhiều tên phố ở Hà Nội bắt đầu bằng chữ “Hàng” có liên quan đến ẩm thực.



Ẩm thực Hà Nội phố đa dạng và phong phú, từ những phố mang tên các món ăn như Hàng Bột, Hàng Bún, Hàng Cháo, Hàng Cơm, Hàng Chuối, Hàng Đũa, Hàng Cá, Hàng Cau, Hàng Chè, Hàng Đậu, Hàng Đường, Hàng Gà, Hàng Gai… cho tới phố đồ dùng phục vụ cho ăn uống như Hàng Chĩnh, Hàng Đũa, Hàng Bát… đều có cả. Thời gian biến đổi thăng trầm, một số con phố vẫn giữ nguyên dáng vẻ như lúc ban đầu, một số đã thay tên đổi họ và mỗi phố không còn chuyên một mặt hàng như trước nữa.

Cùng với thời gian, nhiều tên phố đã “lặn” vào tịch mịch đổi thay như phố Hàng Cau, Hàng Chè, Hàng Trứng, Hàng Đũa… Những phố vẫn còn giữ nguyên tên gọi như lúc ban đầu thì nay mang diện mạo tươi mới hơn, tiêu biểu như phố Hàng Mắm, hiện nay đã không còn bán mắm mà mặt hàng chủ yếu là bia mộ, đồ sành, đồ đất; phố Hàng Cháo nay bán ốc vít, mũi khoan và dụng cụ cơ khí, cơ điện; phố Hàng Điếu không bán điếu và thuốc lào nữa mà trở thành phố bán mứt hạt sen, trà Thái, trà Phú Thọ.

Những con phố liên quan đến ẩm thực ở Hà Nội thì rất nhiều, nhưng có một điều khiến người ta thắc mắc, băn khoăn, đó chính là tại sao không có phố Hàng Thịt, trong khi có phố Hàng Cá, Hàng Bột, Hàng Gạo, Hàng Khoai, có cả phố Hàng Dầu để cho người ăn chay và để thắp đèn những khi trời tối, vậy mà “thịt”, một trong những yếu phẩm hàng ngày lại chịu “lép vế”? Phải chăng vì dân ta đã quen với cụm từ “con cá lá rau” chứ không phải là “con cá mớ thịt”?.

Phố Hàng Cá nay là con phố quen thuộc với nhiều địa chỉ quán cà phê được giới trẻ Hà thành biết đến. Nổi tiếng nhất có cà phê số 2, đặc biệt là quán Bar Corner (hiểu đơn giản là “góc”, góc của Hà Nội, góc của Hàng Cá…). Vào Corner, cảm giác “ngưng đọng” rõ nhất của phố Hàng Cá chính là ở nơi đây. Ở nơi này, thời gian như dừng lại, tiếng còi xe xa xôi cũng trở nên yên ắng hơn. Người đi lại ngược xuôi như mắc cửi cũng bớt ồn ào. Chỉ còn ta với một “góc” Hà Nội thật xinh, thật quyến rũ và cũng thật đầy thương yêu.



“Hàng xóm” của phố Hàng Cá là phố Hàng Sơn, một phố khá đặc biệt tạo nên nét riêng của Hà Nội. Phố Hàng Sơn nay đã được đổi tên thành phố Chả Cá vì con phố này có một món được coi là “tinh hoa ẩm thực xứ Bắc”, đó chính là món chả cá. Quán hàng cũng là tên phố và nơi đây chỉ bán một món ăn duy nhất khiến du khách sành ăn trong và ngoài nước khi đến Hà Nội thì không thể bỏ qua.

Một trong những con phố đã góp phần làm nên dáng vẻ riêng của Hà Nội phải kể đến đó là phố Hàng Than. Phố Hàng Than có con dốc vượt lên triền đê sông Hồng, đây từng là nơi nhộn nhịp với những chuyến than phục vụ cho sinh hoạt và sản xuất của nhân dân. Nay phố Hàng Than cũng là phố bánh cốm chuyên phục vụ cưới hỏi. Nơi đây, nổi tiếng có cửa hiệu bánh cốm gia truyền Nguyên Ninh của cụ Tuất lừng danh Nam Bắc – nơi “ngòi châm” cho sự ra đời của ba, bốn chục nhà làm bánh cốm khác khắp phố Hàng Than ngày nay.

Có cay đắng mặn mòi, thì có thể thiếu được ngọt ngào chăng? Phố Hàng Đường còn kia, đây từng là phố buôn bán đủ thứ bánh kẹo, nhất là vào dịp tết Nguyên đán, con phố này trở nên tấp nập và nhộn nhịp hơn nhờ số lượng người đổ đến mua mứt bí, mứt sen. Ngày nay, phố Hàng Đường trở thành con phố chuyên bán các loại ô mai ngon nổi tiếng trong cả nước.

Một ngõ nhỏ chi chít hàng cà phê, đông nghịt khách nhâm nhi, tôi muốn mời bạn ghé qua, đó là ngõ Hàng Hành. Ngõ Hàng Hành bắt đầu từ Bờ Hồ Gươm “ăn” thông sang Hàng Trống, qua ngõ Bảo Khánh. Con ngõ này có các món ăn uống nhiều không kém phố ẩm thực Tống Duy Tân.

Có thể nói, ẩm thực Hà Nội phố với những con phố mang chữ “Hàng”, nếu đếm, phải có đến 24 tên phố, như vậy là đủ để biết văn hoá ẩm thực đất Thăng Long đã được khẳng định với bề dày truyền thống như thế nào. Thời gian biến đổi, con tạo xoay vần, những con phố này cũng không còn giữ nguyên dáng vẻ như thủa đầu vốn có. Đó cũng được coi là quy luật tất yếu của cuộc sống. Điều đó góp phần làm cho sắc màu phố cổ Hà Nội thêm phong phú, nhưng mặt khác nó cũng trở thành niềm nuối tiếc một vóc dáng Hà Nội xưa của không ít người.

Thơm ngon món xôi chả cua tại Hà Nội

(Mytour.vn) - Nếu có một ngày, bạn muốn thay đổi hương vị ẩm thực một chút với món xôi, bạn có thể đến phố Đường Thành và thử thưởng thức món xôi chả cua khá lạ miệng. Bạn sẽ bị cuốn hút bởi món xôi đặc biệt này.

Nằm ngay cạnh ngõ Yên Thái trên phố Đường Thành,Hà Nội những người dân trong khu vực phố cổ chắc chẳng còn xa lạ gì quán xôi bà Thảo, nổi tiếng với hai món xôi chả cua và cơm rang cua lạ miệng. Vào khoảng chiều tối, bên trong quán nhỏ luôn chật kín người ngồi, còn vỉa hè trước quán thì rất đông khách đứng chờ xếp hàng mua về, đủ để thấy sức hút của cửa hàng xôi lâu năm này thế nào.

 


Một bát xôi ở đây cũng được ăn kèm với những món quen thuộc như trứng, thịt kho, lạp xưởng, ruốc, thịt gà, tùy theo khẩu vị của mỗi thực khách mà có những lựa chọn khác nhau. Nhưng chả cua là món không thể không gọi bởi đây chính là điểm tạo nên sự khác biệt so với rất nhiều hàng xôi khác trên khắp các con phố lớn nhỏ ở thủ đô Hà Nội. Món chả cua do chính gia đình tự chế biến mang đặc trưng riêng nên đã tạo thành một “thương hiệu” gắn liền với cửa hàng, nói đến xôi chả cua là người ta sẽ nghĩ ngay đến xôi bà Thảo và ngược lại.


Thoạt nhìn những miếng chả cua của cửa hàng trông hơi giống chả cốm nhưng được nặn to và dày dặn hơn. Từng miếng chả có màu vàng rộm đẹp mắt, vị ngọt thơm của cua bể, một chút mặn mặn của nước mắm, cay nhẹ của hạt tiêu, ăn đậm đà hơn những loại chả giò thông thường khác và cũng rất hòa quyện với vị gạo nếp dẻo thơm của xôi. Được đồ khá khéo và đều tay nên những hạt xôi ở đây mềm dẻo vừa phải, dù để nguội cũng không bị khô cứng. Tuy nhiên, nếu chỉ có xôi với chả cua không thôi thì món ăn sẽ hơi đơn điệu và cảm giác chưa đủ no nên thực khách thường gọi thêm cả trứng, pate hoặc thịt gà. Một bát xôi của cửa hàng có giá khoảng 20.000 – 50.000 đồng.

 

 

 


Bên cạnh xôi chả cua là món tủ thì cửa hàng còn có món cơm rang cua được thực khách ưa chuộng không kém. Nếu đã một lần thưởng thức cơm rang cua chắc chắn bạn sẽ cảm nhận ngay được rằng món ăn này đậm đà hơn bất kỳ loại cơm rang nào bạn từng thử.

Cơm được đảo lẫn với trứng và hành tây nhưng không bết dính mà vẫn tơi đều, hạt cơm săn ráo, không ngấm dầu mỡ nên ăn không hề bị ngấy dù chẳng có nhiều rau củ màu mè như cơm rang thập cẩm hay dưa chua đưa đẩy như cơm rang thịt bò. Phủ trên cơm rang là một lớp thịt cua màu nâu được giã khô, vụn nhỏ như ruốc rất bùi và thơm, khi ăn thỉnh thoảng còn thấy lạo xạo tí xíu vỏ cua trong miệng khá thú vị. Vì thịt cua nhiều lại có vị đậm nên thực khách không cần rưới thêm xì dầu nữa, nếu không ăn sẽ rất mặn. Lớp hành phi rắc trên cùng càng làm đĩa cơm thêm phần đẹp mắt và hấp dẫn. Cơm rang cua khá đầy đặn và có giá 45.000 đồng/ suất.

Ngoài hai món ăn “khét tiếng”, quán còn bán cả xôi chả mực, cơm rang thập cẩm, cơm rang dưa bò, súp cua… cũng khá chất lượng. Cửa hàng nằm đối diện chợ Hàng Da và mở cửa cả ngày.

Mytour.vn (Theo VNE)

 

Ninh Bình - Muôn mầu về làng cói Kim Sơn

(Mytour.vn) - Với làng nghề muôn màu sắc của Kim Sơn đã toát lên sự hấp dẫn và thân thương của nơi đây. Trên con đường nhỏ dẫn vào khu di tích lịch sử Nhà thờ đá Phát Diệm, Kim Sơn (Ninh Bình) bạn sẽ ngỡ ngàng khi nhìn thấy vô vàn túi xách, mũ, hộp, dép, xe thồ, lọ hoa, lẵng hoa… tất cả toàn bằng cói.

Người dân Kim Sơn có đặc thù sống trong cái nôi làng nghề cói từ cách đây hàng trăm năm nên có đầy đủ tố chất của một người thợ thủ công chân chính, khéo léo,  nhạy bén và đam mê nghề nghiệp. Nghề trồng cói, chế biến cói ở huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình nổi tiếng xa gần và được người dân tiêu dùng trong và ngoài nước rất ưa chuộng.
 


Năm 1829, Kim Sơn, huyện “Núi Vàng”, như cái tên do Nguyễn Công Trứ, nhà doanh điền sứ tài ba thành lập. Ông đã viết hai câu thơ mà sau này dường như đã trở thành phương châm sống của ông: “Đã mang tiếng ở trong trời đất. Phải có danh gì với núi sông”. Cái “danh” ấy là cái công nghiệp lớn lao để lại cho hậu thế muôn đời, của một con người có tầm nhìn xa trông rộng và có chí lớn, đã biến tiềm năng của một vùng duyên hải màu mỡ, bao la trở thành một “núi vàng” thực sự, bằng cây cối, bằng lúa, cói và kinh tế biển. Kể từ đó đến nay, người Kim Sơn cùng với bao nhiêu thế hệ kế tiếp nhau, bảy lần mở đất, lấn biển, “Tranh công cùng tạo hoá”. Khu vực lấn biển rộng lớn bao la nhất là nông trường Bình Minh, được khai khẩn từ năm 1954, bằng công sức của các chiển sĩ sư đoàn 304. Gần đây, vào những năm 1981, 1982, 1983, đoàn 500 thuộc Binh đoàn Quyết Thắng về quai đê lấn biển, để mở ra khoảng hai trăm héc ta đất trồng cói đồng và mấy trăm ha có bãi (kể cả vùng Cồn Thoi, Vân Hải ngày nay), lập thành các xã mới: Kim Hải, Kim Trung, Kim Tiến… tổng diện tích của 6 lần lấn biển (sau Nguyễn Công Trứ) khoảng 4000 ha.

Trồng cói và dệt các sản phẩm cói đang trở thành nghề truyền thống rất quan trọng ở Kim Sơn. Đây là một nghề không thể thiếu được đối với số đông những người dân lao động. Nghề truyền thống này chưa có cội rễ xa xưa như một số nghề thủ công lâu đời (dệt, thêu, chạm khắc đá, nghề mộc…trong tỉnh), nhưng cũng đã trải qua khá nhiều thế hệ con người.

 


Từ thuở chưa có công cuộc khai khẩn của Nguyễn Công Trứ, cây cói nơi đây mọc chen lẫn với sú, vẹt trên các vùng bãi rộng, hoang vu. Cây cói mọc ngoài bãi hoang, có phần ngọn thót lại, phần gốc to, bè ra ba góc. Loại này được dùng để dệt chiếu thô hay thảm cói. Còn cây cói được trồng và chăm sóc trên đồng ruộng có thân tròn, thon thả từ gốc đến ngọn, có thể dệt những hàng có cấp như: chiếu đậu, chiếu cải, chiếu cờ. Trước kia, hàng cói Kim Sơn chủ yếu xuất sang các nước Đông Âu. Ngày nay, các nước thuộc Liên Xô (cũ) và Đan Mạch, Na uy, Nhật Bản, Trung Quốc vẫn nhập hàng cói Kim Sơn với số lượng đáng kể.

Cây cói có chu kỳ sinh trưởng tựa cây lúa. Cói chiêm thu hoạch vào dịp tháng Năm, cói mùa vào dịp tháng Mười (âm lịch). Sau khi hoa cói đã héo, tương ứng với kỳ hoa vẹt nở trắng trên bãi biển mênh mông. Hoa cói mầu nâu, bình dị, thả phấn theo làn gió, lan toả khắp vùng cói vào mùa thu hoạch, thoang thoảng hương thơm dịu êm. Quy trình trồng cói cũng giống như cây lúa: cày, xới, phơi ải, tháo nước, cấy cói, rồi làm cỏ, sục bùn, bón phân. Chất lượng cói trồng phụ thuộc đáng kể vào việc điều phối nước mặn và nước ngọt theo tỷ lệ thích hợp, hài hoà. Hệ thống thuỷ lợi cho canh tác cây cói quan trọng không kém gì cây lúa.

Năng suất của cây cói đồng hiện nay đạt khoảng 5-10 tấn cói khô/1ha. Tuy nhiên, nếu hạch toán theo makéttinh thì canh tác cói còn kinh tề hơn trồng lúa. Một lần cấy cói, có thể cho 4-5 lần thu hoạch. Mặt khác, cói là nguyên liệu tạo công ăn việc làm cho những làng nghề dệt cói. Phải kể đến các làng nghề nổi tiếng: Thượng Kiệm (gần thị trấn Phát Diệm), là nơi đã ra đời sản phẩm chiếu cải đầu tiên. Kiến Thái, Đồng Đắc, Yên Bình, Yên Lộc, Tây Bắc, Văn Hải, Mỹ Hợp, Tân Khẩn… Đó là các làng nghề dệt chiếu cói nổi tiếng từ lâu. Các sản phẩm chiếu cói từ đó chuyển đi khắp nơi trong và ngoài nước. Trên “vùng đất mở” Kim Sơn, cây cói mềm mại, óng ả, có vai trò là sợi nối giữa biển với bờ; giữa những con người cần cù, khoẻ mạnh với thiên nhiên trù phú, bao la. Cây cói còn là sợi nối Kim Sơn với các miền trong nước và trên thế giới, góp một phần không nhỏ để phát triển kinh tế, văn hoá và du lịch. Thế mạnh của nghề trồng cói và dệt cói ở Kim Sơn là sản xuất ra những sản phẩm tiêu dùng thiết yếu của nhân dân. Do vậy, nghề này tuy cực nhọc mà không hề mai một. Cây cói ở đây cũng chính là “quân tiên phong” lấn biển, chinh phục tự nhiên. Khẩu hiệu “lúa lấn cói” cói “lấn biển” là phương châm chinh phục thiên nhiên của hàng vạn người dân Kim Sơn.

Để có được một sản phẩm cói mỹ nghệ đạt tiêu chuẩn xuất khẩu, kỹ thuật trồng và sản xuất cói của Kim Sơn cũng khá đặc biệt. Đó là cả một quy trình công phu, tỉ mỉ và chính xác ngay từ lúc trồng cói, thu hoạch cói, chọn cói, chẻ cói, phơi cói, nhuộm cói… cho đến khâu cuối cùng là đan và hoàn thiện sản phẩm. 

Điển hình như  kỹ thuật sử dụng keo polyascera phun phủ lên bề mặt sản phẩm cói, vừa giúp định hình ổn định kiểu dáng công nghiệp, vừa nâng cao khả năng chống mốc, ẩm cho sản phẩm, nhất là trong quá trình xuất khẩu ra nước ngoài. Nhờ đó mà sản phẩm cói mỹ nghệ của Kim Sơn luôn đảm bảo chất lượng khi tới tay người tiêu dùng, góp phần rất lớn trong việc nâng cao khả năng cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Cho đến nay, sản phẩm cói mỹ nghệ Kim Sơn đã được xuất khẩu đến hơn 20 quốc gia và vùng lãnh thổ.

Đầu đông tìm ăn nem chua nướng ở Hà Nội

Khi tiết trời chuyển mùa sang đông là lúc người Hà Nội lại rục rịch đi thưởng thức các món ngô, cánh gà, nem chua nướng... cho ấm lòng.

Nếu đã từng đến Hà Nội trong những ngày gió mùa đông bắc tràn về, quan sát nhịp sống nơi đây, bạn sẽ thấy dọc trên các con phố có vô vàn các kiểu hàng quán nướng lên ngôi. Có lẽ một phần vì Hà Nội có mùa đông, tiết trời se lạnh nên người ta thường thích ngồi nhâm nhi nơi các hàng quán nóng. Các món ăn được yêu thích này là khoai, ngô, sắn luộc cho tới chân cánh gà, chim cút… và đặc biệt phải kể đến món nem chua nướng.


Vị chua cay, ngọt bùi béo thơm chảy ra từ nem chua nướng trên than hồng, hòa quyện với gia vị chấm thêm chút tương ớt giữa tiết trời se lạnh của mùa đông, luôn là một cái thú thưởng thức ẩm thực rất nhiều người Hà Nội thích

Chuyện kể rằng vào một chiều mùa đông cách đây hơn 20 năm, có cậu bé trên đường đi học về ngang qua quán cóc của cụ bà bán khoai trên phố Ấu Triệu, mới xin nướng nhờ cây nem chua ăn cho đỡ lạnh. Nướng xong nem vàng, tỏa mùi thơm bà mới ăn thử thấy hương vị khó quên... Có ai ngờ chính sự tình cờ này đã góp thêm cho Hà Nội một đặc sản nem chua nướng thơm ngon mà chẳng nơi nào cho người ta cái cảm giác tương tự như thế.

Nguyên liệu làm nem chua gồm thịt nạc xay, bì lợn, gia vị, tỏi, ớt và một chút thính trộn đều sau đó ủ kín từ 2 - 3 ngày để lên men tự nhiên. Ủ nem phải canh theo giờ, đủ tiếng phải mang ra ngoài không nem sẽ bị chua quá mất ngon. Nem khi nướng sẽ được xiên vào que tre, đặt trên vỉ than đã quạt hồng.

Nướng nem chua tưởng dễ mà lại thành ra khó, người nướng phải lật trở liên tục, canh nem đủ độ chín là lấy ra ngay, lơ đễnh chuyện trò một chút là nem có thể bị cháy sém mất ngon.

Nem nướng xong (ăn theo kiểu người Hà Nội) được dọn trên một cái mẹt làm bằng tre, ngồi ghế nhựa ngay sát vỉa hè, vừa ăn vừa thổi và ngắm phố phường…Vị chua cay, ngọt bùi béo thơm chảy ra từ nem chua nướng trên than hồng hòa quyện với gia vị chấm thêm chút tương ớt giữa tiết trời se lạnh của mùa đông luôn là một cái thú thưởng thức ẩm thực mà rất nhiều người Hà Nội - đặc biệt là các bạn trẻ yêu thích. 

Nếu có dịp đến Hà Nội và tản bộ trên con phố Ấu Triệu vào một ngày đông, bạn hãy dừng chân tìm cho mình một không gian quán nhỏ ven đường, để thưởng thức món nem chua nướng và cảm nhận thêm một phần hương vị ẩm thực của người Hà Nội nhé!

Đam mê khám phá bằng xe máy

"Phượt" là khái niệm xuất hiện trên báo chí và cộng đồng mạng nước ta trong khoảng mười năm trở lại đây và được hiểu nôm na là "du lịch bụi", dành cho những người say mê đi và tự mình vượt qua khó khăn, khám phá những miền đất mới lạ, không sử dụng dịch vụ tiện nghi hay mua tua du lịch trọn gói.

"Phượt" mang lại những ý nghĩa tích cực nhất định đối với giới trẻ, giúp nâng cao hiểu biết về văn hóa, cảnh đẹp, con người ở khắp nơi; rèn luyện nghị lực và ý chí bản thân, tăng cường kỹ năng sống, giải tỏa áp lực. Bên cạnh đó, nhiều cộng đồng "phượt" còn tích cực kết hợp với công tác xã hội, làm từ thiện, giúp đỡ lẫn nhau. Tuy nhiên, mọi thứ đều có mặt trái của nó. Không ít bạn trẻ hiện nay coi "phượt"chỉ đơn giản là một cách để thể hiện sự sành điệu, hợp thời, phô trương bản thân trên mạng xã hội. Một số khác có nhiệt huyết và tinh thần mạo hiểm song lại quá chủ quan, liều lĩnh, thiếu hiểu biết. Với những trường hợp đó, "phượt" không hề giúp họ thật sự trải nghiệm và lớn lên mà chỉ là những cuộc dạo chơi hời hợt, đôi khi còn ẩn chứa những hiểm nguy, bất trắc đối với sức khỏe và tính mạng.

Với dân "phượt" trong nước, những địa danh càng xa, càng hiểm trở càng có sức hấp dẫn, chẳng hạn như vùng Tây Bắc, Đông Bắc, rừng núi, biên giới, địa đầu... Nhưng cũng trong những chuyến hành trình ấy, năm nào cũng có những sự cố đáng tiếc xảy ra. Nhẹ thì ngã xe, hỏng xe, tắc đường, nặng thì đau ốm, gặp mưa lũ. Buồn hơn nữa là có những thanh niên còn rất trẻ, gia đình yêu thương, tương lai rộng mở nhưng đã vĩnh viễn ra đi chỉ trong một phút bất cẩn trên đường "phượt". Hai tháng trước, dư luận bàng hoàng vì vụ một nam sinh viên mất tích trong chuyến leo đỉnh Phan-xi-păng, mặc dù chính quyền địa phương và mọi người đã tích cực tìm kiếm, tuy nhiên tới giờ vẫn bặt vô âm tín. Đau xót và cảm thông, song khi truy xét nguyên nhân vụ việc, người ta cũng phải đặt câu hỏi tại sao trong môi trường xa lạ và khắc nghiệt như thế mà bạn trẻ ấy lại dám tách đoàn để đi trước một mình và tại sao mọi người còn lại trong nhóm không ngăn cản. Bài học được rút ra là ý thức cẩn thận, bám sát tập thể, luôn ghi nhớ và tuân theo các nguyên tắc giữ an toàn không bao giờ là thừa. Song, cái giá phải trả đã quá đắt.

Còn đối với dân "phượt" ra nước ngoài, vốn ngoại ngữ là yêu cầu tối quan trọng, ít nhất cũng phải thông thạo ngôn ngữ phổ biến như tiếng Anh hoặc tiếng Trung. Tiêu chí tiếp theo là tiết kiệm cao nhất chi phí bằng cách săn vé máy bay hay vé tàu khuyến mại, tận dụng các dịch vụ giá rẻ hoặc miễn phí như ở nhờ nhà dân bản địa, cắm trại trên đường. Nếu có kế hoạch đi nhiều quốc gia, nhất thiết phải tìm hiểu kỹ càng về thủ tục xuất cảnh, nhập cảnh tại những nơi đó. Thậm chí chu đáo hơn là ghi chú rõ địa chỉ của Đại sứ quán, cơ quan y tế, an ninh... và học hỏi một số nét văn hóa đáng chú ý trong giao tiếp, ứng xử của họ để có thể xử lý mọi vấn đề xảy ra. Không thể loại trừ những tình huống như bị trộm cắp, bị cướp giật dẫn đến mất đồ, mất tiền và nhất là hộ chiếu. Tai hại hơn là bị tai nạn, đổ bệnh nơi xứ người, hoặc bị lừa đảo, bắt cóc. Viễn cảnh xin việc làm thêm để trang trải cho chuyến đi cũng không hề dễ dàng như nhiều người từng nghĩ, bởi hầu như không có công việc nào dành cho khách vãng lai chỉ có hộ chiếu du lịch và thời gian lưu trú ngắn. Bởi vậy mới có chuyện một số dân "phượt" Việt Nam làm việc bất hợp pháp, khi bị phát hiện phải trốn chui lủi, có khi bị chính quyền sở tại bắt giữ nhiều ngày và cưỡng chế về nước.

Giới trẻ gần đây đang xôn xao tranh luận về tính xác thực trong những chuyến "phượt" qua 25 quốc gia của một cây viết trẻ mới 21 tuổi kể lại trong cuốn nhật ký hành trình vừa được xuất bản. Chính người viết cũng từng thừa nhận, đó là một chuyến đi "bằng niềm tin", không kế hoạch, không người quen thân, không nguồn hỗ trợ tài chính. Không ai có thể phán xét nhân vật chính vì việc dám nghĩ dám làm và bản lĩnh vượt qua chừng ấy chông gai, truyền cảm hứng cho nhiều người khác. Song, điều đáng nói ở đây là sự minh bạch, chính xác trong những gì được chia sẻ rộng rãi bởi dân "phượt" và cộng đồng mạng đã chỉ ra nhiều điểm vô lý, thiếu thực tế trong đó. Có thể khích lệ khi con người muốn ra nước ngoài để trải nghiệm chân trời rộng lớn, cuộc sống muôn màu, nhưng sẽ thật sự nguy hiểm nếu niềm đam mê ấy được xây dựng chỉ bằng giấc mơ và ảo tưởng mà thiếu đi những hiểu biết cơ bản, thiếu tính toán, thiếu tôn trọng sự an toàn của bản thân và bạn đồng hành. Bởi không phải ai cũng luôn gặp may mắn, không phải ở đâu cũng toàn người tốt. Tất nhiên, giới trẻ ngày nay hiện đại, thông minh và sẵn trong tay nhiều kỹ năng, nhưng không ai có thể biết trước được điều gì mình sẽ gặp phải trên đường. Trong khi đó, những điều đã biết qua sách vở, truyền hình hay mạng in-tơ-nét chỉ là một phần rất nhỏ so với thực tế.

Theo ý kiến từ nhiều chuyên gia du lịch cũng như chuyên gia tâm lý, bản chất của "phượt" là mạo hiểm chứ không phải là liều mạng. Nếu như có sự chuẩn bị thật tốt và luôn đề cao cảnh giác, phòng ngừa mọi tình huống và bình tĩnh ứng phó thì "phượt" có thể mang lại những trải nghiệm, những cảm xúc đáng nhớ trong đời. Người trẻ chớ nên "phượt" theo phong trào, theo cảm tính để rồi tự đưa mình vào chỗ nguy hiểm, kể cả chỉ là những chuyến đi nhỏ trong đất nước hay hành trình dài ngày ra thế giới. Lòng nhiệt tình là cần thiết, song cần thiết hơn là không liều mạng, hãy tỉnh táo, khôn ngoan và thực tế trên bước đường chinh phục niềm đam mê của mình.

 

Cứ ở nhà và thương Việt Nam

Tính đến thời điểm này, tôi đã ở Sài Gòn gần ba tuần. Đã ngang dọc hết những con đường nhiều cây trong thành phố, đã “lạc đường” tới bến xe miền Đông, miền Tây, chợ Bến Thành hay làng đại học. Đã nếm đủ nắng mưa Sài Gòn, đã học được cách nói “Ghé trạm” của người miền Nam, thay vì “Chú ơi cho con xuống” như khi đi bus ngoài Bắc, đã biết nói “Dạ, hông!” thật ngọt mà không đỏ mặt hay tự lén cười.

 

 

Những gì giản dị nhất, gần ta nhất, luôn đẹp nhất…

Hôm bữa, tôi nhắn tin với một người bạn đang ở Hà Nội, kể về kế hoạch lênh đênh sông nước với miệt vườn, hoa trái ở các tỉnh miền Tây. Bạn cười khẩy, hỏi nơi ấy có gì để xem, chi bằng phượt Tây Ninh một chuyến rồi bắt bus xuyên biên giới, sang Campuchia du hí.

“Vào tới Hồ Chí minh mà không ghé Cam là hơi phí. Kiếm thêm bộ dấu xuất nhập cảnh cho hộ chiếu thêm phần sang chảnh đi cưng. Dẫu sao cũng được tiếng ra nước ngoài du lịch”. Không phải tôi không yêu đất nước của khu đền thờ Angkor Wat, không phải tôi không muốn “vượt biên” và làm dày thêm kinh nghiệm du lịch của bản thân mình. Chỉ là, đến Campuchia như một “cột mốc” đánh dấu sự “sang chảnh” vì đã dám vượt biên, là điều tôi chưa từng nghĩ đến.

Du lịch bụi ra nước ngoài dường như đã trở thành công cụ khẳng định đẳng cấp thay vì một thú vui như nó vốn vậy.

Tôi quen một cô bạn sống ở Sài Gòn ngót nghét gần sáu năm, nhưng chưa một lần đặt chân vào bên trong Bưu điện thành phố, dù đã chạy xe qua khu vực ấy cả trăm lần. Bạn bảo, những nơi như thế (bao gồm: nhà thờ Đức Bà, Bưu điện thành phố, Dinh Thống Nhất,…) đều dành cho khách du lịch. Người dân địa phương như bạn đâu nhất thiết phải đặt chân vô. Tôi cũng biết một cậu bạn khác, người từng đặt chân tới Singapore và ngợi ca hết lời hệ thống xe bus hai tầng ở đó mà không biết rằng xe bus hai tầng đã xuất hiện trong thành phố nơi cậu đang sống, một thời gian khá dài.

Chừng hai tháng trước, em gái tôi nhận được học bổng toàn phần cho khóa học tiếng Anh ở Ireland. Giáo viên đứng lớp là một người ưa xê dịch, bởi thế, những buổi học luôn được bắt đầu bởi thông tin, câu chuyện du lịch thầy có được, ở mỗi nước khác nhau. Em vẫn nhớ như in vẻ mặt ngạc nhiên của thầy khi nghe em kể đã từng du lịch Hàn Quốc, Nhật Bản, Indonesia,… nhưng lại chưa một lần ghé Hà Giang, Hạ Long,… ở quê nhà.

Hai năm trước, thầy tới Việt Nam, ấn tượng hơn cả với hình ảnh cao nguyên hùng vĩ trên Đồng Văn, với buổi lặn ngắm san hô ở Cù Lao Chàm… Em đã lắc đầu và nói “Em không biết” trước tất cả những địa điểm ấy. Và lần đầu tiên trong đời, em thấy hộ chiếu, giấy thông hành, vé máy bay, xuất nhập cảnh… là những trải nghiệm thực sự đáng xấu hổ. Bay thật cao, đi thật xa để làm gì khi ta không biết mảnh đất quê nhà hình dạng ra sao? Bay thật cao, đi thật xa để làm gì khi ta chưa có được nền tảng ban đầu để so sánh và học hỏi?

Bạn tôi bảo, với cùng một số tiền, bạn sẽ chọn bay sang Malaysia và du lịch một cách tiết kiệm, hơn là bro 2h đồng hồ để vào Sài Gòn, hoặc quẩn quanh nơi nào đó trong đất nước Việt Nam. “Sính ngoại” dường như đã ăn sâu trong máu của một bộ phận không nhỏ những người trẻ hiện nay. Du lịch bụi ra nước ngoài dường như đã trở thành công cụ khẳng định đẳng cấp thay vì một thú vui như nó vốn vậy. Đó phải chăng là lý do không ít người hùng hổ xách ba lô lên và đi, đến một xứ sở nào đó khác và gọi tất cả những thứ nghe, nhìn và trông thấy được bằng từ “dễ thương”, “đặc biệt”, mà đâu biết rằng chúng hiện diện mỗi ngày ở nơi họ đã từng sống?

Dẫu biết một status hay dòng check-in cho thấy đang ở nước ngoài sẽ “câu khách” hơn trăm nghìn chữ nói đang ở Việt Nam, tôi vẫn bằng lòng gác lại kế hoạch phượt các nước trong khu vực Đông Nam Á, để thực hiện ước mơ sống và làm việc ở tất cả các tỉnh thành trên đất nước. Huế, Đà Nẵng, Sài Gòn,… những nơi tôi đã sống, đã làm việc, đã thương và đã yêu.

Và tôi biết, chỉ khi hiểu thật rõ và yêu thật say Tổ Quốc của mình, người ta mới có thể nhận ra những đặc điểm đặc trưng khi tới thăm vùng đất khác. Chưa bao giờ tôi hối hận khi đã tự nói với mình, sau buổi học về Việt Nam hôm ấy, rằng “Cứ ở nhà và thương Việt Nam, cho hết!”.

 

Ngất ngây với món bắp non xào mực cay

(Mytour.vn) - Sức hấp dẫn của món ăn cho những ngày mưa gió, khó có thể cướng lại được vị cay nồng của sa tế, bắp non và cà rốt giòn ngọt. Chỉ nhắc đến thôi là tâm hồn ăn uống lại ùa về và muốn "phi" thật nhanh đến quán ăn.

Nguyên liệu
- Mực ống: 350g
- Bắp non: 300g
- Cà rốt: ½ củ
- Hành lá, ớt, gừng
- Sa tế, tương ớt
- Muối, nước mắm, dầu ăn, hành tỏi băm






Cách làm
- Mực bỏ ruột, khía caro trên thịt mực, cắt miếng 4cm. Ướp nước mắm, hành tỏi băm, sa tế.
- Bắp non cắt xéo. Cà rốt cắt que dài 4cm. Hành lá cắt khúc. Ớt đập dập.
- Chần sơ bắp non và cà rốt với 1 chút muối. Vớt ra cho vào nước lạnh, vớt ra để ráo. Pha hỗn hợp xào gồm: 1 thìa cà phê đường, 1 muỗm tương ớt, 1 muỗm nước mắm.
- Phi thơm gừng, ớt và hành tỏi băm với dầu ăn. Cho mực vào xào vừa săn, trút phần bắp non và cà rốt vào xào chung, cuối cùng cho hỗn hợp xào. Xào đều tay. Cuối cùng cho hành lá vào.
Mách nhỏ: Chần sơ bắp non và cà rốt giúp rút ngắn thời gian xào và nguyên liệu giữ màu tươi hơn. Xào mực lửa lớn để mực không bị dai và không ra nước.


 

64 doanh nghiệp tham gia kích cầu du lịch

Sở Văn hóa - thể thao và du lịch TP.HCM cho biết đã có 64 doanh nghiệp TP.HCM đăng ký và cam kết tham gia chương trình kích cầu du lịch do Tổng cục Du lịch VN phát động, gồm 22 doanh nghiệp lữ hành, 25 cơ sở lưu trú du lịch và các khu du lịch, bảo tàng, điểm mua sắm, ăn uống đạt chuẩn.

Trước đó, Tổng cục Du lịch VN đã có văn bản gửi các doanh nghiệp lữ hành quốc tế, nội địa, các khách sạn từ 2-5 sao, doanh nghiệp vận chuyển du lịch, các khu du lịch, cửa hàng mua sắm, bảo tàng... giới thiệu website chính thức của chương trình kích cầu giảm giá du lịch ( www.timelesscharm.vn ). Qua website này, du khách, đối tác có thể liên lạc đặt mua tour, dịch vụ...

* Thống kê của Sở Văn hóa - thể thao và du lịch TP.HCM cho biết lượng khách quốc tế đến TP.HCM trong chín tháng năm 2013 ước đạt 2,8 triệu lượt, tăng 3% so với cùng kỳ 2012 nhưng tổng doanh thu du lịch (lữ hành, khách sạn, nhà hàng) trong chín tháng năm 2013 ước đạt 63.282 tỉ đồng, tăng 20% so với cùng kỳ.

Chùm tour khuyến mại mùa thu Tây Bắc

Mùa thu là thời điểm thú vị nhất trong năm đối với miền Bắc. Tiết trời se se lạnh cùng với những con đường đầy lá vàng rơi trên vỉa hè. Đó là vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội mà khá nhiều du khách ra miền Bắc được cảm nhận. Tuy nhiên, có một nơi mà cũng khá nhiều người chưa biết đến, chưa đặt chân đến đó là vùng Tây Bắc và Đông Bắc.

 

 


Tây Bắc nổi tiếng với những mảng ruộng bậc thang nhiều màu sắc đẹp mê hồn trãi ngút tầm mắt lên đến tận chân trời, những cung đường ẩn hiện trong lúa chín, chinh phục những đèo dốc, những thắng cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp trong những bức ảnh đầy nghệ thuật của dân nhiếp ảnh, đó là Mù Cang Chải, Hà Giang, Mộc Châu hay Thác Bản Giốc của Cao Bằng. Để thỏa lòng khám phá vùng đất đẹp nhất vào mùa thu, vào tháng 10 này, du lịch Trái Tim Việt đã xây dựng và cung cấp những tour du lịch khám phá hay nhất cho du khách cả nước.

Du lịch Cao Bằng – Thác Bản Giốc thác nước tự nhiên lớn nhất vùng Đông Bắc. Đến với Cao Bằng, du khách có dịp đi tham quan khu du lịch di tích lịch sử Hang Pác Bó, động Ngườm Ngao. Tour du lịch Cao Bằng 3 ngày có giá 2.850.000 đ/khách.

Du lịch Hà Giang là tour được du khách lựa chọn nhiều bởi vẻ đẹp của vùng cao nguyên đá Đồng Văn và cột Cờ Lũng Cú, cùng tìm hiểu về nét văn hóa của các dân tộc nơi đây. Tour Hà Giang được tổ chức khởi hành thứ 6 hàng tuần với thời gian đi là 4 ngày. Khuyến mại giảm giá từ 3.450.000 còn 2.990.000 đ/khách.

Du lịch Điện Biên – Mù Cang Chải với sự kết hợp các điểm Sơn La, Điện Biên, Mù Cang Chải là hành trình hay và hấp dẫn, vừa kết hợp tham quan di tích lịch sử cho người lớn tuổi và kết hợp tham quan, ngắm cảnh ruộng bậc thang Mù Cang Chải cho giới trẻ. Tour Điện Biên – Mù Cang Chải 4 ngày có giá 3.450.000.

Du lịch Mù Cang Chải tuyến du lịch hay nhất và có nhiều lúa chín với những cánh đồng Tú Lệ, La Pán Tẩn, Chế Cu Nha...Cùng với tham quan cây chè shan tuyết cổ thụ tại Suối Giàng. Tour Mù Cang Chải có giá 2.250.000 đ/ khách – khởi hành vào thứ 6 hàng tuần.

Du lịch Mộc Châu nổi tiếng với những cao nguyên xanh đầy chè và mận. Đến Mộc Châu, du khách được khám phá và tìm hiểm về các điểm du lịch mang tính sinh thái như Thác Dải Yếm, rừng thông Bản Áng, Đồi Chè...Tour Mộc Châu 2 ngày có giá 1.550.000 đ/ khách.

Du lịch Đà Nẵng vẫn là điểm đến hàng đầu khi khách du lịch tham quan miền Trung. Là một trong những thành phố lớn của cả nước, du lịch Đà Nẵng đang phấn đấu là trung tâm du lịch lớn nhất cả nước. Với nhiều điểm đến hấp dẫn, gần những di sản, Đà Nẵng luôn cuốn hút nhiều du khách. Tour du lịch Đà Nẵng 4 ngày có giá 5.850.000 đ/ khách – Khởi hành thứ 4 và thứ 7 hàng tuần.

 

Ngẩn ngơ cảnh sắc Thung Nai

Thung Nai - Hòa Bình, một vẻ đẹp hoang sơ làm ngẩn ngơ bất cứ ai khi đứng giữa những cảnh sắc hư hư, thực thực. Đến đây, du khách như lạc vào một thế giới khác với sự kết hợp hoàn hảo của núi, đảo và mặt nước xanh ngắt bao la. Nên thơ và dịu dàng, khoáng đạt và lãng mạn là những gì người ta nhớ về Thung Nai…

Theo quốc lộ 6 khoảng 76km về phía tây nam đến thành phố Hòa Bình, tiếp tục rẽ phải về phía thượng nguồn sông Đà khoảng 25km, du khách sẽ tới Thung Nai.

 

 

Cái tên Thung Nai được đặt là do xưa kia tại thung lũng này các loài vật như: hổ, báo, hươu, nai thường kéo về đây sinh sống, trong đó đông nhất là nai. Hàng đàn nai vui đùa, gặm cây cỏ bên các dòng suối, triền đồi. Vì thế thung lũng toàn nai đã dần dần trở thành tên gọi chính thức của vùng đất này.

Nay, Thung Nai không còn nai nữa, nhưng nơi đây lại làm say đắm lòng người bởi thiên nhiên còn khá hoang sơ nhưng tuyệt đẹp, không khí trong lành. Từ trên cao nhìn xuống, vẻ đẹp Thung Nai thật nên thơ, quyến rũ vô cùng. Mặt hồ rộng lớn bao quanh bởi những dãy núi với nhiều hình thù khác nhau, nước hồ xanh ngắt in bóng những đám mây trắng trên bầu trời xanh. Hàng trăm “hòn đảo” lớn nhỏ - là những quả núi, đồi bị ngập nước khi ngăn dòng sông Đà làm thủy điện Hòa Bình nhấp nhô trên mặt hồ tạo nên một Hạ long nổi trên cao. Vào những ngày mưa, mặt hồ trải rộng mang màu đỏ phù sa. Vào những ngày nắng, mặt hồ trong xanh in bóng núi non, mây trời. Với khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, trên núi dưới hồ hòa quyện làm một.

 

 

Mùa xuân là thời điểm lý tưởng nhất để chiêm ngưỡng vẻ đẹp Thung Nai. Ngoài đi thuyền thưởng ngoạn phong cảnh sơn thủy hữu tình, du khách còn có thể khám phá các điểm du lịch quanh Thung Nai như: đền và động Thác Bờ, hang Trạch, nhà nghỉ Cối Xay Gió, bản dân tộc Mường…Đặc biệt tới Thung Nai bạn đừng quên ghé chợ nổi Thác Bờ, chợ họp phiên vào Chủ Nhật. Không quá ồn ã tấp nập. Chợ là nơi thông thương của các ghe thuyền trên khắp mặt hồ về đây. Người ta mang đến những sản vật được đánh bắt từ đêm hôm trước. Từ chợ nổi Thác Bờ đi lên bản Sông, đền thờ Thác Bờ linh thiêng và được khách thập phương ghé qua với hoạt động tâm linh độc đáo là các cuộc hầu đồng nằm ở cuối bản. Dưới chân đền Thác Bờ là các bè nuôi cá. Cách đền độ một giờ đi thuyền có bản Ngòi Hoa, một bản người Mường hoang sơ. Một đảo nhỏ khác mang tên đảo Quạ vì đây là điểm đàn quạ hay dừng chân.

 

 

Đến Thung Nai, du khách như tìm về chốn núi rừng, về giữa thiên nhiên với không khí trong lành. Tại đây du khách sẽ được thưởng thức những món ăn đặc sản của núi rừng Tây Bắc, đặc biệt là món cá nướng ngay trên mặt hồ. Người Mường có tục, con cá nướng chín rồi, ai là chủ cuộc vui sẽ khai mào bằng việc ăn bong bóng cá, rồi sau đó những người khác mới được ăn.

Hãy một lần đến với Thung Nai để khám phá vẻ đẹp có một không hai vùng Tây Bắc và cảm nhận cuộc sống thanh bình nơi đây.